Trong khoảnh khắc im lặng, mọi người đợi một lúc, cuối cùng cũng đợi được giọng nói khàn khàn của Đàm Khắc Lâm nghĩ, "Muốn đi."
Ba chữ này, thể hiện rõ trách nhiệm của anh với tư cách người quan sát.
Phụt. Trong phòng bốc lên mùi phân.
Cậu bé muốn đi tiêu sau khi thụt tháo.
Đi tiêu được là chuyện tốt, mọi người sợ nhất là đứa trẻ này thụt tháo xong mà không đi tiêu được, từng bác sĩ đều chụm đầu lại, hồi hộp quan sát tình hình nghĩ, Đi được chưa? Cậu bé Tạ Hữu Thiên cảm thấy bị rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, khiến cơ thể nhỏ bé lại run lên.
“Không sao đâu. Anh nói cho con biết, muốn đi thì cứ đi. Anh bế con đi vệ sinh nhé?” Tào Dũng nói bên tai cậu bé.
Nghe thấy giọng của anh Tào, Tạ Hữu Thiên vươn hai tay ra, vội vàng gật đầu, cậu sắp nhịn không nổi nữa rồi.
Tào Dũng lập tức bế cậu bé lên.
Những người chặn cửa tránh đường.
Thấy vậy, Hoàng Chí Lỗi cầm một gói khăn giấy chạy theo vào nhà vệ sinh.
“Tôi thấy, tình hình này là ổn rồi.” Các bác sĩ còn lại trong phòng vui mừng bàn tán.
Người ta sợ nhất là đại tiểu tiện không thông.
Tình trạng bệnh nhân chuyển biến tốt, báo cho người nhà. Tạ mụ mụ đâu?
Tôn Dung Phương vẫn luôn ngồi yên lặng trong phòng bên cạnh, hoàn toàn giao phó con trai cho bác sĩ mà không hề lo lắng.
Ngô Lệ Toàn khâm phục mẹ nuôi đến chết mất, vậy mà không hề có chút căng thẳng nào.
Một đám chuyên gia đỉnh cao của bệnh viện tuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4689795/chuong-2168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.