Bệnh nhân này là do Tào sư huynh tự mình tiếp nhận và kê đơn, Tào sư huynh chưa giải thích gì cho các bác sĩ trong tổ. Trên lâm sàng, bác sĩ cấp trên không có nghĩa vụ phải giải thích mọi thứ cho cấp dưới. Cấp dưới phải tự mình suy nghĩ về ý đồ của cấp trên.
Hiện tại kết quả xét nghiệm của bệnh nhân đã có, cũng không có gợi ý đặc biệt nào cho bác sĩ, nếu không Địch Vận Thăng sẽ không nghi ngờ.
Thấy Tào Dũng không giải thích ý nghĩ của mình cho các bác sĩ trẻ, Lữ phó chủ nhiệm chỉ có thể tự mình tìm kiếm trong bệnh án.
Cả phòng họp nhất thời chỉ còn lại tiếng lật giở giấy tờ.
Tìm,
tìm,
lại tìm……
Thời gian trôi qua từng giây, có chút sốt ruột.
Tạ Uyển Oánh đứng ngoài cửa không nhìn thấy bệnh án, trong đầu nhớ lại những gì Tào sư huynh đã nói, kết hợp với tình hình của bác sĩ Hồ vừa nhìn thấy ở phòng bệnh, đột nhiên lóe lên một tia sáng. Tình huống mà Tào sư huynh nói có thể là: “Chẳng lẽ là huyết áp bất thường.”
Cô vô tình lẩm bẩm thành tiếng, nhanh chóng nhận được câu trả lời từ bên trong: “Huyết áp bất thường?”
Có người nghe thấy cô nói chuyện, nghe thấy cô đang nghe lén! Hoảng hốt, Tạ Uyển Oánh vội vàng che miệng, không dám nhúc nhích.
“Địch chủ nhiệm, vừa rồi là anh nói sao?” Lữ phó chủ nhiệm hỏi Địch Vận Thăng, người hình như vừa lên tiếng.
Địch Vận Thăng ánh mắt lóe sáng, như vô tình liếc nhìn khe cửa, trong mắt hiện lên vẻ suy tư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4684428/chuong-2075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.