Có hai thiên tài này ở bên trong, bệnh nhân chắc là không có vấn đề gì lớn. Lý Thừa Nguyên nghĩ. Nếu chê Tạ Uyển Oánh chỉ là sinh viên y khoa, thì ít nhất Tống Học Lâm cũng là bác sĩ chính thức, sẽ xử lý tình huống khẩn cấp chuyên nghiệp hơn.
“Thai nhi ngôi mông. Hơn nữa tôi sợ hai đứa nó không đỡ nổi khi thai nhi tụt xuống.” Đỗ Hải Uy nói.
Lời nói của chuyên gia khoa Sản quả là khác biệt, biết một số tình huống trên lâm sàng mà ngay cả thiên tài cũng khó đối phó.
Tất cả những người đứng xung quanh đều tim đập nhanh hơn.
“Mở ra.” Tào Dũng nắm lấy tay nắm cửa, tìm được điểm bị kẹt, nói.
Cửa bỗng nhiên mở ra.
Mọi người chen chúc nhau vào trong.
“Hiểu Băng, chúng tôi đến rồi.” Đường bác sĩ gọi to, “Bọn nhỏ đâu rồi?”
Vào phòng trong, mọi người đầu tiên nhìn thấy phòng khách không có dấu hiệu lộn xộn, như thể mọi thứ vẫn ổn. Khi một nhóm người bước nhanh đến cửa phòng ngủ… hít một hơi thật sâu.
“Lão Đỗ.” Đường bác sĩ hoảng hốt gọi chồng.
Chồng bà đã nói đúng, hai đứa trẻ thực sự không đỡ được thai nhi.
Theo hướng dẫn của Đỗ Hải Uy qua điện thoại, Tống Học Lâm phải dùng tay đẩy thai nhi trở lại vào tử ©υиɠ, đợi đến khi cổ tử ©υиɠ của người mẹ mở hết, chuẩn bị xong xuôi mới để người mẹ rặn đẻ.
Vấn đề bây giờ là, cổ tử ©υиɠ của sản phụ đã mở quá nhanh, mở hết rồi, nhưng đường sinh chưa kịp chuẩn bị, “người” chưa được mở rộng đầy đủ. Cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4684390/chuong-2037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.