Chu sư huynh cũng là người thích đùa, Tạ Uyển Oánh cười cười, nói: “Tào sư huynh mua đồ cho mọi người mà, đều là dự phòng mua nhiều.”
“Ây da, em đang nói đỡ cho anh ấy, hiểu anh ấy thật đấy?” Chu Hội Thương cố ý hỏi cô một câu, rồi quay lại xem Tào Dũng đi đâu rồi.
Tào sư huynh cũng giống như bạn thân của cô, rất biết cách cư xử, làm việc chu đáo không có sơ hở. Tạ Uyển Oánh không cho rằng mình cố ý tâng bốc sư huynh.
“Anh ấy đi lấy thuốc cho em.” Chu Hội Thương phát hiện Tào Dũng đi về hướng tủ thuốc trong bếp, nhớ đến cuộc đối thoại của họ ở cửa nên hỏi lại cô, “Đầu gối em bị ngã như thế nào?”
“Tối qua gặp tai nạn giao thông.”
Cái gì! Ba người đồng thời bị lời nói thật của cô làm cho kinh hãi.
Lý Hiểu Băng lấy tay che ngực.
Chu Hội Thương vỗ lưng vợ, nói: “Cô ấy không sao, nếu có chuyện thì sao có thể ngồi đây được?”
“Em biết, nhưng vừa rồi em bị giật mình.” Lý Hiểu Băng nói.
Tạ Uyển Oánh liên tục xin lỗi sư tỷ vì đã làm sư tỷ giật mình.
Tào Dũng xách hộp thuốc quay lại, đứng trước mặt cô, nói: “Để anh xem, bị thương ở đâu?”
Không cho sư huynh sư tỷ xem vết thương này, sợ là mọi người sẽ không yên tâm. Tạ Uyển Oánh xắn ống quần trái lên.
Những người khác cẩn thận nhìn vết thương của cô, không nghiêm trọng, đều thở phào nhẹ nhõm.
“Oánh Oánh, tôi phải phê bình em một chút. Em nói xem, em ba ngày hai bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4684358/chuong-2005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.