Nếu sinh viên có thể tự xử lý được thì thầy quay lại làm gì, làm vậy chỉ khiến sinh viên không thể tiến bộ.
Điện thoại đổ chuông vài tiếng.
Một lúc sau, điện thoại được kết nối.
Tim Thẩm Hi Phỉ đập thình thịch, dù không phải cô ta gọi điện thoại, nhưng vẫn cảm thấy một chuyên gia như Nhϊếp Gia Mẫn thật đáng sợ.
Không biết Tạ Uyển Oánh lấy đâu ra dũng khí mà gọi điện thoại quấy rầy một chuyên gia vào lúc nửa đêm, đúng là cứng đầu cứng cổ.
“Chào thầy Nhϊếp.” Tạ Uyển Oánh nói.
“Chào em.” Nhϊếp Gia Mẫn lịch sự đáp lại, rồi nhận ra giọng nói của cô, hỏi: “Là Tạ Uyển Oánh?”
“Vâng, thầy Nhϊếp, là em ạ.”
“Em tìm thầy có việc gì?” Nhϊếp Gia Mẫn hỏi.
Gọi điện thoại quấy rầy chuyên gia vào lúc này, chắc chắn sẽ bị mắng. Thẩm Hi Phỉ đang chờ xem Tạ Uyển Oánh bẽ mặt như thế nào.
“Không sao, em cứ từ từ nói.” Nhϊếp Gia Mẫn nói thêm.
Nhϊếp Gia Mẫn là điển hình của kiểu người chậm rãi, còn chậm hơn cả Đào Trí Kiệt, đây là đang nhắc nhở cô phải báo cáo rõ ràng. Tạ Uyển Oánh gật đầu.
Thẩm Hi Phỉ nghe mà ngạc nhiên nghĩ, Cái gì? Chuyên gia bảo Tạ Uyển Oánh từ từ nói? Nhϊếp Gia Mẫn hiểu Tạ Uyển Oánh, biết cô gọi điện thoại đến chắc chắn không phải vì chuyện riêng tư mà là vì bệnh nhân nào đó.
Tạ Uyển Oánh bắt đầu báo cáo ngắn gọn tình hình của bệnh nhi với thầy: “Thai 36 tuần, mẹ bị tai nạn giao thông, xuất huyết não cấp tính, đã qua đời. Chúng em vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4684344/chuong-1991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.