Hình như thầy Nhậm và Chu sư huynh cũng rất thích quán đó. Nghe nói mấy vị sư huynh quen biết chủ quán từ lâu.
Hóa ra cô muốn đến quán đó ăn mì. Ánh mắt tươi sáng của Thân Hữu Hoán chợt lóe lên một tia u ám, khóe miệng hơi nhếch lên nghĩ, Tiểu sư muội thật thông minh lanh lợi, điều đáng quý nhất là biết quan tâm đến người khác. Người thấu hiểu lòng người ở đâu cũng được chào đón.
“Bye bye.” Chuyện này Thân Hữu Hoán sẽ không nói đùa với họ, quay người đi tìm xe của mình.
Tào Dũng nắm vô lăng, khi nghe cô nói muốn đến quán đó ăn cơm, đáy mắt anh như mặt hồ gợn sóng.
Giống như lần trước bắt gặp cô đưa kẹo mυ"ŧ, trong lòng anh tràn ngập ấm áp.
Vào quán quen không cần chào hỏi gì đặc biệt.
Biết rõ khẩu vị của hai người, chủ quán chuẩn bị cho họ món mì bòtrứ danh nóng hổi, nhiều rau mùi và tiêu xay, ngoài thịt bò còn thêm gân bò.
Hương thơm ngào ngạt, một bát mì vào bụng như ngọn lửa sưởi ấm trong mùa đông, ăn xong cả người ấm áp dễ chịu.
Ăn xong, chủ quán mang salad hoa quả lên cho họ.
Tào Dũng đi thanh toán, đứng ở quầy nói chuyện với chủ quán khá lâu.
Đợi sư huynh thanh toán xong, Tạ Uyển Oánh vừa ăn hoa quả vừa nhìn bóng dáng sư huynh và chủ quán. Nhìn bề ngoài, chủ quán và sư huynh chắc là trạc tuổi nhau.
Sáng hôm sau, bác sĩ Hồ bị gọi riêng lên văn phòng chủ nhiệm.
Tin tức lúc đó chưa lan truyền ra ngoài. Bác sĩ Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4684327/chuong-1974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.