Tay của bác sĩ Ngoại Thần kinh là quan trọng nhất, vì một khi ảnh hưởng đến dây thần kinh thì không thể bù đắp được.
Tạ Uyển Oánh cũng nghĩ như vậy, nói với tiền bối: “Em cho rằng Thường thầy có thể thực hiện cú di chuyển này một cách chính xác.”
Một đặc điểm khác của Tạ Uyển Oánh là miệng ngọt. Nhìn cách cô khen người một cách tự nhiên, khiến ngay cả người tự tin nhất cũng phải đỏ mặt. Thường Gia Vĩ càng không dám nhúc nhích, chỉ có anh ta mới biết tim mình đang đập thình thịch trong l*иg ngực.
Bác sĩ Lưu thấy mổ chính có vẻ đang cân nhắc ý kiến của cô, liền hỏi: “Em vừa đưa ra kết luận đó, căn cứ vào đâu?”
“Đầu tiên, đây là dao siêu âm, thưa thầy.” Tạ Uyển Oánh quay sang tiếp tục thảo luận với Thầy Lưu.
Trong trường hợp tình trạng của bệnh nhân cho phép, các thành viên của kíp mổ thảo luận về những khó khăn mới phát sinh trong quá trình phẫu thuật, nhằm mục đích điều chỉnh phương án phẫu thuật tốt hơn, có lợi cho bệnh nhân.
Trương Đình Hải quay lại chỗ máy gây mê, thấy các dấu hiệu sinh tồn của bệnh nhân vẫn ổn định, tạm thời không thấy có bất thường gì đặc biệt xảy ra. Có lẽ đúng như lời của Đào Trí Kiệt, sự khác thường của tên công tử bột này là do Tạ Uyển Oánh gây ra.
“Chúng tôi biết là dao siêu âm.” Bác sĩ Lưu đáp lại cô.
“Dao siêu âm sử dụng dao động để cắt xương, không phải dùng lưỡi dao để cắt, lực tác động lên điểm tập trung mạnh hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680631/chuong-1943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.