Nhà trường và thầy Nhậm biết sinh viên nữ không thích hợp với khoa Chỉnh hình, nên không sắp xếp cho cô đến đó.
Một bác sĩ ở khoa khác nghe thấy, quay sang “chọc quê” bác sĩ Lưu: “Khoa Chỉnh hình các anh tự tin đến vậy sao, cho rằng chỉ cần viết báo cáo xin là cô ấy sẽ đến khoa của các anh?”
Bác sĩ Lưu quay lại thấy bác sĩ Hứa của khoa Ngoại Tổng quát I đang nói chuyện, liền phản bác: “Sao anh biết là không thể?”
“Cô ấy phải luân chuyển ở Ngoại Tổng quát. Bác sĩ Giang của khoa chúng tôi đã nộp báo cáo từ sớm mà không được. Không biết ai sắp xếp, lại cố tình xếp cô ấy đến Ngoại Tổng quát II. Còn nữa, khoa phụ sản của bệnh viện chúng ta cũng đợi cô ấy đến, nghĩ rằng chắc chắn sẽ có cô ấy, kết quả ban lãnh đạo lại xếp cô ấy đến Bắc Đô 3.”
Những gì anh ta nói là sự thật. Việc sắp xếp thực tập của Tạ Uyển Oánh đã khiến mọi người ngạc nhiên, quá bất thường.
“Vậy sao?” Bác sĩ Lưu trước đó cũng không quá hiểu chuyện của cô, bây giờ nghe xong rất ngạc nhiên: “Nếu theo như anh nói, việc ban lãnh đạo sắp xếp cho cô ấy thật sự bất thường, nói không chừng cô ấy sẽ đến khoa Chỉnh hình của chúng tôi thật.”
Mạch não của bác sĩ Lưu này hình như có lý. Người của khoa Ngoại Tổng quát I tức giận: “Anh nằm mơ đi.” Câu này giống hệt như câu Phó Hân Hằng đã nói trước đó.
“Sao tôi lại nằm mơ?” Bác sĩ Lưu không vui khi đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680617/chuong-1929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.