“Không phải.” Thường Gia Vĩ sửa lại lời cô: “Em gọi điện thoại cho bạn em, bảo cô ấy đến tầng 8, anh và giáo sư Phó của em cùng mừng sinh nhật cô ấy.”
Tạ Uyển Oánh nghĩ, Hả? Chỉ có thể gọi điện thoại hỏi ý kiến của cô bạn thân, muốn ăn ở tầng 8 hay tầng 9.
“Oánh Oánh, mình sắp đến rồi.” Ngô Lệ Toàn nhận được điện thoại của bạn, hỏi: “Bây giờ cậu đang ở đâu trong bệnh viện?”
“Tầng 8 hay tầng 9?”
“Cái gì?”
“Mình hỏi cậu thích tầng 8 hay tầng 9?”
Ngô Lệ Toàn im lặng vài giây rồi nói: “Mình đến rồi, cậu đợi mình một chút.”
Taxi dừng ở cửa bệnh viện.
Ngô Lệ Toàn vừa bước xuống xe đã thấy bóng dáng bạn mình chạy đến.
“Bác sĩ Thường, bác sĩ Hoàng, bác sĩ Tống, chào buổi sáng.” Ngô Lệ Toàn chào hỏi khách hàng của mình: “Mọi người ăn sáng chưa? Chưa thì em đi mua...”
“Mua đồ ăn sáng cho em rồi đây.” Thường Gia Vĩ lắc lắc túi đồ trên tay.
“Mua bánh kem cho em rồi đây.” Hoàng Chí Lỗi nói thêm.
Nhiều người như vậy mua đồ ăn mừng sinh nhật cho cô ấy? Ngô Lệ Toàn hơi bối rối, ánh mắt đảo qua khuôn mặt của mấy người, kết hợp với lời nói của Oánh Oánh trong điện thoại, cô ấy rùng mình, nói: “Oánh Oánh, mình nghĩ ra muốn mua gì rồi, đi cùng mình xem nào.” Nói xong, không đợi mọi người phản ứng, kéo bạn mình chạy xuống cầu thang.
Chạy mất dép, trốn là thượng sách. Là một người làm kinh doanh giỏi giao tiếp, cô ấy cảm thấy tình huống trước mắt quá khó xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680582/chuong-1894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.