“Cô ấy có thể đợi. Bác sĩ đâu chỉ có mỗi bệnh nhân của cô ấy. Cô ấy vội vàng cái gì?” Bác sĩ Hồ không chút lưu tình phê bình quan điểm sai lầm của người nhà bệnh nhân.
“Cô ấy xin nghỉ phép đến đây, phải quay lại làm việc.” Chồng bệnh nhân giải thích cho vợ mình.
“Trên đời này chỉ có mình cô ấy phải làm việc sao, chỉ có công việc của cô ấy là quan trọng sao? Bác sĩ cũng phải làm việc, tại sao cô ấy không hiểu bác sĩ cũng rất bận?” Mỗi câu nói của bác sĩ Hồ đều chọc tức bệnh nhân và người nhà bệnh nhân.
“Ý chúng tôi không phải vậy.” Chồng bệnh nhân tức giận nói, sắp bị đối phương chọc tức chết, anh ta chỉ giải thích lý do tại sao vợ mình vội vàng chứ không phải là không hiểu bác sĩ bận: “Không cho hỏi thì thôi. Tại sao cô ta lại trả lời bừa bãi cho vợ tôi?”
Bác sĩ Tô căng thẳng đến mức mặt mày tái mét.
Bác sĩ Hồ cao giọng, như đang giơ cao cây thước để đánh học sinh: “Đã nói với anh bao nhiêu lần rồi. Tại sao anh không nghe, anh bị điếc à? Cô ta không phải bác sĩ điều trị của vợ anh, không hiểu rõ bệnh tình của vợ anh. Người bình thường đều sẽ quay lại hỏi bác sĩ kê đơn thuốc cho mình. Anh nên hỏi vợ anh tại sao lại đi hỏi cô ta!”
Bệnh nhân nữ òa khóc nghĩ, Tất cả đều là lỗi của cô ấy, lỗi của cô ấy…
Thấy vậy, Đỗ Hải Uy vội vàng lên tiếng để mọi người bình tĩnh lại: “Đừng nóng vội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680543/chuong-1855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.