"Nếu người mẹ cũng đồng ý, muốn bỏ đứa trẻ, chúng tôi chắc chắn sẽ tôn trọng ý kiến của hai người. Nếu người mẹ không đồng ý, chúng tôi, những người bác sĩ, không có quyền làm như vậy."
"Tôi là cha của đứa trẻ, tôi không muốn đứa trẻ, các người, những người bác sĩ, không nên tôn trọng ý kiến của tôi sao?"
"Chắc chắn phải tôn trọng ý kiến của người mẹ trước, vì thai nhi đang ở trong cơ thể người mẹ."
"Ý cô là tôi nhất định phải nhường cô ta sao? Trước mặt cô ta, tôi không có quyền xử lý đứa trẻ sao?"
"Tôi đã nói với anh rồi mà? Phá thai là một tổn thương rất lớn đối với cơ thể người mẹ."
"Được rồi, cô đừng dọa tôi nữa." Hồ Hạo không muốn nghe cô nói những sự thật y học đáng sợ đó nữa, một lúc sau, có lẽ không còn cách nào khác nên chuyển sang cầu xin cô, "Coi như tôi cầu xin cô, Tạ Uyển Oánh, cô đừng chỉ nghĩ cho cô ta mà hãy nghĩ cho tôi một chút. Cả đời tôi sẽ bị cô ta hủy hoại. Cô và cô ta trước đây chưa từng gặp mặt, không quen biết, tôi và cô là bạn học ba năm. Cô đối xử với tôi như vậy, cô nỡ sao?"
"Hồ Hạo, anh là người trưởng thành rồi. Người trưởng thành phải chịu trách nhiệm cho bất cứ việc gì mình làm."
"Tôi chưa bao giờ không chịu trách nhiệm! Tôi đã đưa tiền cho cô ta phá thai."
"Cô ta không muốn, anh không thể ép cô ta. Anh nên làm gì thì tự anh biết rõ."
Hồ Hạo rõ ràng không thể nghe những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680523/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.