Thầy Thôi nói chuyện không vòng vo như thầy Đàm, trực tiếp hỏi vào chỗ yếu hại của cô.
“Không sao ạ.” Tạ Uyển Oánh lắc đầu với tiền bối.
“Không sao thì em hạ cổ áo xuống đi. Hệ thống sưởi ấm bệnh viện chúng ta đủ ấm, sẽ nóng chết em đấy.” Thôi Thiệu Phong vừa nói, vừa đôi tay kia không nói nhiều lời đã vươn ra muốn chủ động giúp cô kéo cổ áo xuống. Chủ yếu là các thầy cô đều tò mò bí mật gì ẩn giấu sau chiếc cổ áo cao cao kia.
Thầy Thôi này là bạn học của thầy Đàm, động tác càng nhanh như chớp, không hề báo trước. Tạ Uyển Oánh vội vàng lùi lại hai bước, muốn dọa chết cô. May mắn lại có người đến, tạm thời dời đi sự chú ý của hai vị thầy cô khỏi cổ áo cô.
Hành lang xuất hiện bóng dáng nữ bác sĩ là bác sĩ Lưu Lạp đã gặp ở phòng khám khoa Sản. Xa xa nhìn thấy Đàm Khắc Lâm, bác sĩ Lưu Lạp vội vàng gọi một tiếng: “Anh.”
Anh? Bác sĩ Lưu Lạp và thầy Đàm lại là anh em họ à.
Tạ Uyển Oánh nhớ lại ấn tượng đầu tiên bác sĩ Lưu Lạp mang lại cho cô, là khiến cô cảm thấy giống ai đó, hóa ra là rất giống khuôn mặt Poker vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo của thầy Đàm.
“Không phải.” Lưu Lạp đến sảnh cấp cứu bắt được biểu cảm của cô, phủ nhận.
Người ta phủ nhận có phải anh ruột hay không, sự thật là hai người khác họ là anh em họ.
Lưu Lạp sốt ruột, không muốn bị người khác hiểu lầm, có lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4680513/chuong-1825.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.