Bác sĩ Chu trước mắt tự thuyết phục bản thân chỉ là người "làm việc lấy tiền", quên mất tính chất "sống còn" của ngành y, khác với các ngành nghề khác. Từ thiên thần biến thành ác quỷ mà không hề hay biết, e rằng đã quên ước nguyện ban đầu của mình khi học y. 
Phải làm sao bây giờ? Tiếng rêи ɾỉ của bệnh nhân liên tục vang lên, bác sĩ phẫu thuật làm sao mổ tiếp được. Bác sĩ phẫu thuật không phải đồ tể. 
Mỗi ngành nghề đều có người tốt, người xấu. Người tốt, người xấu không phân biệt nghề nghiệp. Điều có thể ràng buộc hành vi của con người chỉ có quy tắc, chế độ. Muốn cho chế độ có hiệu quả, cũng phải dựa vào con người. 
Nhớ đến Tào sư huynh, Tạ Uyển Oánh thầm nghĩ. 
Nếu là Tào sư huynh ở đây, không cần nói nhiều, sẽ gọi điện thoại cho lãnh đạo bệnh viện để lãnh đạo đến xem.   
Tại sao Đỗ giáo sư không dám làm như vậy? 
Vì Tào sư huynh là "hàng hiếm" trong giới bác sĩ. Có lý do khi nhiều người ngưỡng mộ Tào sư huynh. Sự dũng cảm, thẳng thắn không phải ai cũng có được. 
Đỗ giáo sư là người của Quốc Hiệp, đến Bắc Đô số 3 làm việc, xung quanh đều là người của Bắc Đô. Người của Quốc Hiệp đến "đại bản doanh" của Bắc Đô để "chọc tổ ong vò vẽ"? Chỉ cần đặt mình vào vị trí của Đỗ giáo sư mà nghĩ, là biết Đỗ giáo sư không dám tùy tiện báo cáo lên lãnh đạo. 
Chỉ có thể khuyên nhủ vài câu trong phòng mổ trước. 
Lời khuyên như vậy có tác dụng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4668142/chuong-1794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.