Nếu là người khác đề xuất với anh như vậy, anh sẽ không cần suy nghĩ, từ chối ngay. 
Bạn học Tạ thì khác, ánh mắt chân thành của cô không phải là sự thương hại đối với anh, mà là nhìn thấu anh, nhìn thấy người bệnh trong gia đình anh, muốn giúp đỡ người bệnh. 
Bạn học Tạ này thực sự khác với những người khác. Phải biết rằng, Nhậm giáo sư và lớp trưởng dù muốn giúp anh cũng là giúp anh chứ không phải giúp người bệnh. 
Ánh mắt của Bạn học Tạ khiến trái tim cứng rắn của anh rung động. 
“Cậu phải giữ bí mật cho tớ.” 
Nhận được lời này của Bạn học Cảnh, Tạ Uyển Oánh gật đầu lia lịa, làm bác sĩ chắc chắn phải bảo vệ quyền riêng tư của bệnh nhân. 
Lúc này, hai người ăn sáng xong cùng nhau đến Bắc Đô số 3. 
Cũng giống như hôm trước, đến văn phòng của Đỗ giáo sư ở trung tâm kỹ thuật sinh sản. Bác sĩ Trịnh không có mặt, cửa văn phòng hé mở, chứng tỏ bên trong có người. Hai sinh viên bước vào, gõ cửa trước. 
 “Vào đi.” Một giọng nói trầm thấp, ổn định trả lời họ từ bên trong. 
Là giọng của Đỗ giáo sư mà họ đã gặp sáng hôm qua. Hai sinh viên rụt rè bước vào, cung kính gọi: “Đỗ giáo sư.” 
Đỗ Hải Y đang đứng trước tủ tài liệu, hình như đang tìm kiếm thứ gì đó, lần lượt lấy ra và lật giở các tập tài liệu, rồi ném lên bàn trà bên cạnh. 
Nhìn một lúc, Tạ Uyển Oánh bước đến giúp giáo sư nhặt những tài liệu rơi xuống đất lên bàn trà. Cảnh Vĩnh Triết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4668126/chuong-1778.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.