Trong trường hợp này, ai cũng rất lo lắng, không ai có thời gian để ý đến ai. Chỉ có thể tự mình làm tốt việc của mình. 
Tạ Uyển Oánh siết chặt tay, dùng túi dung dịch đã buộc chặt như túi cát ấn lên bụng dưới của bệnh nhân. 
Bề mặt túi dung dịch trơn bóng, bên trong chứa dung dịch di chuyển qua lại, không giống như túi cát dễ cố định. Tạ Uyển Oánh chỉ có thể dùng tay ấn mạnh hơn vào túi để giữ vững lực ép. 
Do huyết áp của bệnh nhân giảm nên hơi bứt rứt, bụng và vết thương ở tử ©υиɠ bị ấn có lẽ thấy đau nên cử động. Cơ thể bệnh nhân vừa cử động, lực ấn sẽ lại phân tán ra, không còn hiệu quả. 
“Đừng cử động!” 
Bệnh nhân không nghe thấy bác sĩ nói. 
Hai tay cô ấn túi dung dịch, không có bàn tay thứ ba, khiến cô cũng hơi sốt ruột. 
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, có hai bàn tay khác đưa đến, giữ chặt hai bên cơ thể bệnh nhân, không cho cử động.   
Tạ Uyển Oánh ngẩng đầu lên, thấy hai hàng lông mày của Bạn học Cảnh cau lại, mồ hôi túa ra. 
Giữ như vậy rất khó, Bạn học Cảnh vất vả hơn cô nhiều. Vì Bạn học Cảnh cao hơn cô, phải gập người xuống để làm những việc này trong xe cứu thương. 
“Hay là chúng ta điều chỉnh tư thế xem sao.” Tạ Uyển Oánh cân nhắc phương án tốt hơn. 
“Không sao, trước tiên cầm máu đã.” Cảnh Vĩnh Triết nói với giọng hơi gắng sức, nhưng tay vẫn bất động. 
Nghị lực hiện rõ trên khuôn mặt cứng ngắc, ít 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4664694/chuong-1733.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.