Bệnh nhân giường số 4 là người tốt, khen ngợi sinh viên: “Không hề khó chịu.” 
Người này căn bản không khám cho bệnh nhân phải không? Bác sĩ Bành không khỏi lại nghi ngờ. Bạn học Cảnh không có tiếng tăm như Bạn học Tạ, có thể làm được như Bạn học Tạ sao? Bác sĩ Trịnh đi tới, giúp bác sĩ Bành hỏi học sinh: “Em thực sự đã khám xong cho bệnh nhân rồi sao?” 
“Cổ tử ©υиɠ mở sáu phân, cổ tử ©υиɠ mềm, giai đoạn chuyển dạ sau chắc sẽ nhanh hơn, ước tính khoảng một tiếng nữa sẽ chuyển sang giai đoạn 2.” Cảnh Vĩnh Triết nói với thầy cô về đánh giá của mình sau khi khám cho bệnh nhân. 
Bác sĩ Bành đeo găng tay vô trùng khám lại cho bệnh nhân, kiểm tra lại chẩn đoán của học sinh. 
“Cậu ấy nói chắc là không sai.” Tạ Uyển Oánh nói trước với các thầy cô. 
Cảnh Vĩnh Triết lập tức quay đầu nhìn Bạn học Tạ nghĩ, Bạn học Tạ nhìn ra gì từ cậu sao? 
 Ánh mắt của Bạn học Tạ đúng là đáng sợ hơn cả các thầy cô. 
“Sao em biết?” Bác sĩ Trịnh và bác sĩ Bành hỏi người kỳ lạ này, cô ấy không khám cho bệnh nhân, lần này dựa vào đâu mà đoán người ta đúng. 
Tạ Uyển Oánh nhớ lại động tác của Bạn học Cảnh, rõ ràng là đã học được tinh hoa trong thao tác khám của cô cho bệnh nhân giường số 6 trước đó nghĩ, Nhìn rõ cấu trúc đại thể của “người” (âmđạo),cố gắng đưa vào và quan sát càng nhiều càng tốt. 
Bạn học Cảnh trong ca mổ lấy thai lúc trước cũng nhanh chóng bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4664685/chuong-1724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.