“Trưởng khoa Vương dẫn người tới. Chủ nhiệm Trương.”
Phẫu thuật kết thúc.
Trương Hoa Diệu bình tĩnh quay người lại, nhìn hai bóng người tiến vào, lười nhác nhếch khóe miệng: “Vị này là Sở trưởng Lý sao?”
“Đúng vậy, trên đường tôi biết các anh đang phẫu thuật cho bệnh nhân không tiện nghe điện thoại, nên đã gọi điện cho y tá trưởng phòng sự vụ tìm hiểu tình hình. Đồng thời liên hệ Sở trưởng Lý của đồn công an trực thuộc khu vực bệnh viện chúng ta đến xử lý tranh chấp.” Trưởng khoa Vương nói.
“Chào Chủ nhiệm Trương.” Sở trưởng Lý đến gần bắt tay nhiệt tình với đại lão như Trương Hoa Diệu, quan tâm tình hình bệnh nhân: “Sao rồi, phẫu thuật thuận lợi chứ?”
“Thuận lợi.” Trương Hoa Diệu đáp: “Các đồng chí cảnh sát đến đây có hỏi được tình hình gì không?”
“Người đánh người chắc chắn phải bị tạm giữ, hiện tại người đã bị cảnh sát chúng tôi đưa về đồn công an xử lý. Chỉ là nghe nói người đánh và người bị đánh là họ hàng.” Sở trưởng Lý nói đến đây giọng điệu một lời khó nói hết. Làm cảnh sát sợ nhất gặp phải loại tranh chấp việc nhà này, bởi vì cảnh sát xử lý thế nào cũng khó xử cả đôi bên. Chắc bác sĩ cũng khó khăn giống ông.
“Các đồng chí cảnh sát có ý kiến gì về động cơ gây án của người đánh người này không?” Trương Hoa Diệu tiếp tục hỏi ý kiến chuyên môn của cảnh sát.
“Mẹ của người đánh người nói là vì nghe nói bác sĩ các anh sẽ hại chết con trai lớn của bà ấy nên mới đến ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4664631/chuong-1670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.