Bác sĩ không quản được chuyện nhà người ta, nhưng nếu bác sĩ làm theo ý của kẻ xấu nào đó, rất có khả năng sẽ trở thành đồng lõa.
Cao nhân đứng sau vụ này đúng là xấu xa tột cùng, lại lợi dụng ưu thế thông tin trong ngành để xúi giục người khác làm chuyện xấu.
“Cô nói rất đúng.” Đô Diệp Thanh cầm cây bút máy trong tay chỉ vào bạn học Tạ nói, rồi xoay người đi vào phòng phẫu thuật để xem người bệnh trước.
Thầy Đô có lẽ đang chỉ câu nói cô đề cập trong điện thoại trước đó, rằng dù thế nào cũng phải kiên trì lập trường học thuật.
Ý là, bác sĩ không quản chuyện người khác, chỉ phụ trách lĩnh vực y học và cách cứu người.
Thân Hữu Hoán nhận được điện thoại từ phòng y tá trưởng gọi tới, hỏi: “Sao vậy?”
“Đánh người. Có lẽ cần bác sĩ khoa Ngoại Não đến xem người bị thương.” Y tá trưởng biết Tào Dũng đã đến, nên nói với Thân Hữu Hoán một tiếng.
Lông mày Thân Hữu Hoán nhất thời nhướng cao: “Ai đánh? Không báo cảnh sát sao?”
“Tôi đã bảo người gọi điện báo cảnh sát...”
Giọng y tá trưởng còn chưa dứt, trong điện thoại phía đối diện đã vang lên hai tiếng la lớn của Chu Nhược Tuyết.
“Bác sĩ gϊếŧ người, bác sĩ gϊếŧ người!” Chu Nhược Tuyết làm theo lời em gái dạy, vừa đập đùi vừa gào to, sợ con trai nhỏ của mình bị bắt nên vội vàng đóng vai kẻ ác đi tố cáo trước: “Tôi muốn tìm lãnh đạo phòng y vụ của các người...”
Lãnh đạo phòng y vụ? Người này tuyệt đối là dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4664611/chuong-1650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.