Ồ ồ ồ. Một đám bác sĩ hiểu ra, sinh viên y khoa rốt cuộc vẫn là sinh viên y khoa, thiếu kiến thức lâm sàng, không biết phải tách bạch kỹ thuật và cảm xúc của con người. Bác sĩ dù có kỹ thuật giỏi đến đâu cũng là con người, con người có hỉ nộ ái ố, đến thời điểm mấu chốt căn bản không kiểm soát được cảm xúc. 
“Gọi cho cô ấy đi. Tránh cho cô ấy nghe thấy cuộc trò chuyện bị gián đoạn đột ngột rồi nghĩ rằng đã xảy ra chuyện gì.” Trương Hoa Diệu ném điện thoại của mình lên bàn, ra lệnh. Lúc này ông không nói đùa. Không thể để người nhà hiểu lầm rồi xảy ra chuyện lớn, nếu người nhà vội vàng chạy đến mà xảy ra tai nạn trên đường thì không ổn. 
Đô Diệp Thanh cầm lấy điện thoại của Trương Hoa Diệu, nói với Tào Dũng đang mượn điện thoại đối diện: “Tôi gọi cho cô ấy, tôi nói chuyện với cô ấy vài câu.” 
 Xem ra, vị Đô bác sĩ này rất muốn gặp Bạn học Tạ. 
Tào Dũng tạm thời nghỉ tay, nghĩ rằng để bác sĩ phẫu thuật chính nói chuyện với cô ấy vài câu cũng sẽ khiến cô ấy yên tâm hơn. 
Tạ Uyển Oánh hơi lo lắng khi thấy cuộc gọi bị gián đoạn, nghĩ rằng có thể là điện thoại của Bạn học Phan hết pin, thấy điện thoại của mình cũng sắp hết pin. 
Khi đột nhiên có cuộc gọi đến, thấy là Trương đại lão gọi, Tạ Uyển Oánh cảm thấy lo lắng, vội vàng bắt máy. Cô đã nghĩ kỹ trong lòng, nếu thầy muốn mắng thì cô sẽ nhận hết lỗi, không thể để 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4664599/chuong-1638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.