Cũng giống như trước đây, lời nói của Tào sư huynh như ánh mặt trời xua tan mây đen, chiếu rọi ánh sáng hy vọng ấm áp lên người. 
Tạ Uyển Oánh hít sâu một hơi, tay nắm chặt tay nắm cửa không buông, kèm theo đó là sự căng thẳng tột độ. Tào sư huynh là bác sĩ khoa Ngoại Thần kinh, e rằng không có lợi thế khi lên tiếng đối mặt với bác sĩ chuyên khoa. 
Những người khác trong phòng họp cũng có suy nghĩ tương tự, quay đầu nhìn Tào Dũng đang nói chuyện với vẻ mặt hơi tiếc nuối. Nếu là bác sĩ chuyên khoa Tim Mạch L*иg Ngực đưa ra phản đối thì sẽ có sức thuyết phục chuyên môn hơn. Phó Hân Hằng không mở miệng, Tào Dũng, một bác sĩ Ngoại Thần kinh, sẽ tìm luận cứ nào để bác bỏ đây. 
Đô Diệp Thanh cũng là một đại lão chuyên khoa Tim Mạch L*иg Ngực. Người ta có thể đưa ra những phán đoán và suy luận này chắc chắn không phải nói bừa. 
 “Tào bác sĩ. Tôi biết lúc trước khi còn là sinh viên y khoa, anh học tập ở khoa Tim Mạch L*иg Ngực, thành tích thực tập rất tốt.” Đô Diệp Thanh mỉm cười đối mặt với sự bác bỏ của Tào Dũng. 
Nhớ lại tài năng xuất sắc của Tào Dũng, cá nhân anh cũng không phản đối. Trên thực tế, anh và thầy của mình luôn rất ghét Ngô viện trưởng, đào một nhân tài tiềm năng của khoa Tim Mạch L*иg Ngực sang khoa Ngoại Thần kinh, khiến người ta cảm thấy rất tiếc. Vấn đề là Tào Dũng đã rời khỏi chuyên khoa này nhiều năm, không thể coi là bác sĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651866/chuong-1630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.