Bản thân là bác sĩ khoa Tiêu hoá Nội, ngày thường không tiếp xúc nhiều với khoa tim mạch và Quốc Trắc, Khương Minh Châu không nhận ra thân phận của người này, bèn hỏi bạn trai: “Anh ta là ai?”
Không cần Vu Học Hiền nói cho cô biết, Thân Hữu Hoán long trọng giới thiệu đại lão khoa Ngoại của bệnh viện mình: “Đây là phó chủ nhiệm khoa Tim Mạch L*иg Ngực I của chúng tôi, bác sĩ Đô Diệp Thanh. Tôi tin là Quốc Hiệp các anh đã từng nghe danh của anh ấy. Chúng tôi là bệnh viện anh em, rất hiểu biết lẫn nhau. Hôm qua anh ấy vừa về nước, hôm nay lập tức đến tham gia buổi thảo luận về bệnh nhân. Bệnh viện chúng tôi rất coi trọng bệnh nhân này.”
Đối mặt với lời nói của Thân Hữu Hoán, các bác sĩ phẫu thuật bên phía Quốc Hiệp tự nhiên đáp lại anh ta một câu nghĩ, Chúng tôi hiểu, không cần anh thổi phồng.
Danh tiếng lớn nhất của Đô Diệp Thanh không phải là phó chủ nhiệm khoa phẫu thuật, mà là học trò của Trương Hoa Diệu.
Bác sĩ dù sao cũng là sản phẩm bán thành phẩm, cho dù có bằng cấp của học viện y khoa, nhưng ai cũng biết học sinh mà học viện y khoa đào tạo ra có trình độ không đồng đều. Có điều đảm bảo là học sinh này do đại lão nào trong ngành dẫn dắt.
Sau khi hiểu rõ lai lịch của người này, Khương Minh Châu cúi đầu gõ chữ nhanh chóng cho tiểu sư muội, để Tạ Uyển Oánh yên tâm. Có một đại lão khoa Ngoại như vậy đến hội chẩn cho anh họ cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651861/chuong-1625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.