Hoàng Chí Lỗi nhìn tiểu sư muội nghĩ, Nói sao bây giờ? Nhận thấy ánh mắt lo lắng của Hoàng sư huynh, Tạ Uyển Oánh sững người. Cô biết Tào sư huynh đến Quốc Trắc hội chẩn. Sao Hoàng sư huynh lại khó nói? 
Tào sư huynh không phải đi hội chẩn, mà là đi xem bệnh án của anh họ cô, nhưng cô không biết. Hoàng Chí Lỗi ôm trán, cũng muốn giả chết như tiểu sư muội. 
“Mấy người này làm sao vậy, sao lại câm hết rồi? Người nào cũng có bí mật?” Giang bác sĩ ngạc nhiên. 
Tưởng chỉ có một người nói dối, ai ngờ lại là cả đám. Giống như thấy một con gián trong nhà thì thực ra đã có cả ổ gián. 
Vu Học Hiền tức giận, xắn tay áo, chỉ vào tiểu sư muội. 
Tạ Uyển Oánh lắc đầu với sư huynh nghĩ, Cô thật sự không biết Hoàng sư huynh và Thầy Nhậm giấu giếm chuyện gì. 
“Em nói đi, em đã hiến bao nhiêu máu?” Vu Học Hiền hỏi cô.   
Tạ Uyển Oánh do dự, chắc bây giờ có nói bao nhiêu, các giáo sư, sư huynh cũng không tin. 
“Chắc là 400ml.” Tống Học Lâm nói thay cô. 
Đúng rồi. Tạ Uyển Oánh gật đầu với các giáo sư, sư huynh nghĩ, 400ml, nằm trong giới hạn quy định, cô không vi phạm. 
Các giáo sư không chấp nhận lời biện minh của cô, hỏi lại: “Ai cho em đi hiến máu?” 
Tên nhóc nào bất cẩn kê đơn này, biết rõ cô mệt mỏi mà còn bắt cô đi hiến máu, không phải là kiếm chuyện sao? 
Các giáo sư rất cẩn thận khi làm việc, vì biết mọi sự cố lâm sàng đều do bất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651851/chuong-1615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.