Trước mặt, cánh cửa thang máy sáng như gương cùng bề mặt gạch men trang trí bên cạnh, dường như có thể chiếu ra đôi mắt to của nàng đang nhìn trộm hắn.
Hắn có thấy, hoặc không thấy cũng đều có thể đoán được ánh sáng chát chúa đang lưu chuyển trong đôi mắt nàng lúc này.
Tâm trạng của nàng hẳn là mâu thuẫn biết bao, khó khăn biết bao.
Thật ra không sao cả. Hắn muốn nói với nàng. Hắn sẽ không để ý, chỉ biết lo lắng.
Hai hàng lông mày Tào Dũng nhíu chặt lại đến cực điểm ở giữa, lòng bàn tay nắm chặt lại, đột nhiên quay đầu đi, làm như mình vừa thấy nàng vậy.
Ai? Người đâu? Tốc độ quay đầu của hắn lại không kịp mắt nàng.
Suýt nữa thì quên, nhãn lực quan sát cơ thể người của tiểu sư muội tốt đến kinh ngạc. Chắc là hắn vừa có dấu hiệu quay đầu đã bị nàng nhận ra, đầu nàng sớm đã rụt lại sau cây cột, không đợi đến khoảnh khắc hắn giả vờ nhìn thấy.
Đinh một tiếng, cửa thang máy mở ra.
“Anh không vào sao?” Người phía sau người phía trước đều đang thúc giục hắn đi đường.
Thật muốn liếc nhìn nàng thêm một cái nữa. Tào Dũng nghĩ, không quay đầu lại, khoảnh khắc bước ra khỏi đám đông, điện thoại reo lên.
Trốn sau cây cột, Tạ Uyển Oánh cảm giác vừa rồi trong phút chốc tim mình đập muốn bay ra khỏi l*иg ngực. Trong cái liếc mắt đó, không biết có phải là ảo giác của chính mình không, cảm thấy Tào sư huynh hình như đã thấy nàng và cũng biết nàng vì sao lại ở đây.
Tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651843/chuong-1607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.