Thân Hữu Hoán suýt bật cười, tiểu sư muội thật bình tĩnh, bình tĩnh hơn cả người bên dưới ông.
“Em nói tiếp đi.” Giọng nói hơi nhíu mày của bác sĩ Trần vang lên. Chủ yếu là Thân Hữu Hoán cũng không hề lên tiếng phản bác sinh viên y khoa, như thể đồng tình với ý kiến của cô ấy, chứng tỏ trong mắt người khác, ông có vẻ hơi nóng vội.
“Đẩy đầu bóng lên phía trước.” Tạ Uyển Oánh lặp lại lời vừa nói.
“Tôi đã đẩy rồi.” Bác sĩ Trần cứng đầu nói mình đã làm.
“Anh cứ đẩy tiếp, đẩy đến khi nào tôi bảo dừng thì thôi.” Tạ Uyển Oánh đưa ra chỉ thị rõ ràng hơn.
Cô gái này, thật sự là sinh viên thực tập sao? Bình tĩnh như núi Thái Sơn, chắc đã quên người đang phẫu thuật là bác sĩ điều trị.
Bác sĩ Dương và bác sĩ Lý Hiểu Phong nuốt nước bọt, nói thật, họ không hiểu Bạn học Tạ lấy đâu ra dũng khí để nói chuyện với bác sĩ cấp trên như vậy.
Tạ Uyển Oánh nghĩ rất đơn giản nghĩ, Sư huynh không bảo cô im lặng.
Tổng chỉ huy của ca phẫu thuật này là sư huynh. Chỉ thị của Thân Hữu Hoán là mệnh lệnh tối cao.
Vì bác sĩ cấp trên không phản đối, bác sĩ Trần tiếp tục điều chỉnh ống thông theo lời Bạn học Tạ.
Đẩy, đẩy lên phía trước, đẩy nữa. Mỗi lần đẩy bóng lên một chút, bác sĩ Trần lại run sợ trong lòng, không còn chút tự tin nào, thấy vị trí của đầu bóng sắp đến giới hạn gần lỗ động mạch dưới đòn trái nhất. Ông lo lắng, nóng ruột đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651807/chuong-1571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.