“Ai bảo nó đi, chị dâu con?” Chu Nhược Mai hỏi con trai, cũng giống như con trai mình, muốn phân định ranh giới trước, tránh đến lúc đó nhà chị cả mất tiền rồi lại quay sang trách móc họ. 
“Cô em họ Tạ Uyển Oánh của con, bay từ thủ đô xuống, nói muốn đưa bệnh nhân lên thủ đô điều trị. Mẹ nói xem khi nào thì tình cảm của cô ta với nhà anh họ tốt như vậy. Trước đây sao con không biết? Mẹ biết không?” Đinh Văn Trạch hỏi mẹ mình. 
Tạ Uyển Oánh? Mí mắt Chu Nhược Mai giật giật, trong lòng dâng lên một nỗi lo lắng mơ hồ. 
“Mẹ?” Đinh Văn Trạch thấy lạ khi mẹ mình đột nhiên im lặng. 
“Oánh Oánh nói gì không?” Chu Nhược Mai hỏi con trai: “Con thấy nó thế nào?” 
Mấy năm không gặp Tạ Uyển Oánh, ấn tượng của Chu Nhược Mai dường như chỉ dừng lại ở buổi tối hôm đó, Tạ Uyển Oánh và mẹ cô xách túi cam Sunkist đến nhà bà, nói là muốn thi vào Quốc Hiệp, làm bác sĩ phẫu thuật. Về những tin tức sau này của Tạ Uyển Oánh, bà có nghe Tôn Dung Phương nhắc đến, nhưng hoàn toàn coi đó là lời nói quá của Tôn Dung Phương về con gái mình, một chữ cũng không tin.   
Thi đỗ vào Quốc Hiệp thì sao chứ, sinh viên y khoa nói thì hay mà làm thì dở nhiều lắm, nữ sinh viên y khoa lại càng bị lạnh nhạt trong giới ngoại khoa. Chỉ có Tôn Dung Phương là coi con gái mình như vàng. 
“Trước đây con chưa gặp cô ta.” Đinh Văn Trạch thành thật nói: “Hôm nay mới gặp mặt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651755/chuong-1519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.