Đinh Văn Trạch lập tức bắt lấy điểm này, mỉa mai cô: “Cô gọi cho ai mà không nghe máy? Sư huynh của cô sao? Chắc chắn đó là số điện thoại của anh ta chứ?”
Bác sĩ Tưởng thở dài, cảm thấy kết quả này nằm trong dự đoán.
Tim Thượng Tư Linh đập thình thịch lo lắng, sợ hy vọng duy nhất bị dập tắt, bất lực nhìn chằm chằm vào Tạ Uyển Oánh nghĩ, Không liên lạc được với bác sĩ ở thủ đô thì phải làm sao? Cô em họ này rốt cuộc có đáng tin hay không? Reng reng reng, điện thoại reo, lại một lần nữa phá vỡ tâm trạng của mọi người. Mọi ánh mắt đổ dồn vào chiếc điện thoại trên tay Tạ Uyển Oánh.
Thầy Nhậm chắc đã nói chuyện cô xin nghỉ với Vu sư huynh. Tạ Uyển Oánh nhìn thấy rõ số điện thoại hiển thị là của Vu sư huynh, vội vàng nghe máy.
“Thầy Nhậm nói nhà em có chuyện? Chuyện gì vậy?” Vu Học Hiền hỏi cô.
“Em sắp về rồi.” Không dám để Vu sư huynh lo lắng, Tạ Uyển Oánh nói. Cô định hôm nay sẽ cùng anh họ về thủ đô điều trị.
Nghe cô nói sắp về rồi, chắc là chuyện không lớn. Vu Học Hiền nghĩ thầm có thể yên tâm. Anh ta không ngờ rằng, tiểu sư muội nói sắp về là cùng bệnh nhân nguy kịch về thủ đô.
“Về rồi nói chuyện với anh sau.” Vu Học Hiền nói: “Em không cần vội vàng quay lại, chú ý sức khỏe. Thầy Nhậm chắc đã nói với em rồi. Có chuyện gì thì gọi điện cho anh sớm.”
“Vâng.” Tạ Uyển Oánh đáp.
Mọi người thấy cô cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4651752/chuong-1516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.