Mọi người nhìn thấy biểu cảm của cô liền hiểu ra, dù trước đó đã đoán được phần nào.
“Cô đau răng?” Lỗ giáo sư nhướn mày nhìn cô: “Phó Hân Hằng có biết không? Chồng cô có biết không?”
Trương Hoa Diệu nghe thấy từ lời nói của mẹ có điều gì đó kỳ lạ: “Tại sao Phó Hân Hằng phải biết? Chồng cô ấy không phải là Phó Hân Hằng sao?”
Trương đại lão lại nhớ rõ chồng cô là ai. Lý Hiểu Băng ngạc nhiên.
“Lúc hai người làm đám cưới tôi đã đến dự mà.” Trương Hoa Diệu nói, chuyện mới xảy ra một hai năm gần đây, ai mà không nhớ.
Nghe nói thai phụ có tật xấu là đãng trí ba năm. Lý Hiểu Băng chỉ biết ngạc nhiên, cố gắng nhớ lại cảnh tượng đám cưới của hai vợ chồng cô. Lúc đó mời rất nhiều người, đến dự cũng đông, cô không nhớ rõ tất cả khách mời là ai.
“Anh hỏi cô ấy tìm Phó Hân Hằng làm gì.” Lỗ giáo sư trả lời con trai, nhìn Tào Dũng: “Tào Dũng định gọi điện cho Phó Hân Hằng.”
Lý Hiểu Băng nghe thấy, vội vàng quay sang kéo tay Tào Dũng: “Đừng gọi cho anh ấy.”
“Anh ấy không phải bác sĩ điều trị của cô sao? Cô không nói cho anh ấy biết cô đau răng đến khám sao?” Lỗ giáo sư chất vấn cô.
“Tôi đến đây để xem tình hình thế nào. Chủ yếu là tôi đang mang thai, không biết thuốc nào được dùng thuốc nào không được dùng, đến để kê đơn thuốc thôi.” Lý Hiểu Băng giải thích cho mọi người yên tâm: “Tôi không làm gì với răng cả.”
“Sao cô đột nhiên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4629077/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.