Ai đang nói chuyện với anh, đang gọi anh quay lại sao? Trần Thành Nhiên nghĩ, mí mắt như muốn mở ra.
Hoàng Chí Lỗi lại gần giường bệnh khi tiểu sư muội nói chuyện, cầm đèn pin, sẵn sàng kiểm tra trạng thái ý thức của bệnh nhân.
“Tỉnh lại sao?” Trịnh chủ nhiệm nhìn khuôn mặt bệnh nhân, cảm thấy có chút hy vọng.
Lý Quốc Tân khá thận trọng, chỉ quan sát thao tác chứ không ra tay, sợ bệnh nhân chỉ là hồi quang phản chiếu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào các chỉ số trên máy điện tâm đồ.
Nhịp tim của bệnh nhân hơi nhanh, khiến các bác sĩ lo lắng.
Phải nhanh lên, Tạ Uyển Oánh thầm tính toán, nếu không nhanh sẽ không kịp, sợ ổ áp xe vỡ ra. Bệnh nhân này một khi bị viêm phúc mạc toàn thể sẽ không còn cơ hội phẫu thuật.
Những người khác cũng nghiêm nghị, tập trung vào ống dẫn lưu.
“Lớp trưởng.” Tạ Uyển Oánh quay lại nói với Nhạc lớp trưởng.
Nhận được chỉ thị của cô, Nhạc Văn Đồng hơi co đầu gối trái của bệnh nhân, đặt bệnh nhân ở tư thế nghiêng, hai tay đặt dưới mông trái và đầu gối trái của bệnh nhân, hỗ trợ dùng sức.
Cùng với lớp trưởng, Tạ Uyển Oánh từ từ nghiêng người bệnh nhân sang bên phải. Biên độ không thể quá lớn, quá lớn sẽ chèn ép ống dẫn lưu, chỉ cần làm cho vị trí ống dẫn lưu càng thấp càng tốt để dễ dẫn lưu. Đồng thời, tay cô cần phải thực hiện các động tác khác trên bụng bệnh nhân. Một mình cô sợ là không làm xuể.
Nhạc Văn Đồng thấy vậy liền thay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4629062/chuong-1421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.