Hàng năm có không ít sinh viên y khoa bỏ học, không phải vì học kém hay lý do khác, mà là vì chứng kiến bệnh nhân đau khổ mà mình không giúp được gì nên tinh thần suy sụp.
Trái tim bác sĩ cần phải lạnh lùng hơn, vì thường thì người bảo vệ bệnh nhân đến giây phút cuối cùng cũng chính là bác sĩ. Bác sĩ là người phải chứng kiến bệnh nhân rời khỏi thế giới này.
“Giang bác sĩ, tình hình bệnh nhân hiện tại thế nào?” Tạ Uyển Oánh hỏi Giang giáo sư.
Bác sĩ Giang vỗ vai cô nhắc nhở có người khác đang ở đó, kéo cô sang một bên, nhỏ giọng nói cho cô biết tình hình: “Chủ nhiệm đến rồi.”
Là bệnh nhân do Dương khoa trưởng giới thiệu, vừa chuyển đến đã nguy kịch. Trịnh chủ nhiệm nghe tin liền vội vàng quay lại bệnh viện xem chuyện gì đang xảy ra.
Chủ nhiệm đã đến, những người trực đêm khác như bác sĩ điều trị sao có thể vắng mặt, vì vậy hiện trường có rất nhiều bác sĩ chen chúc.
Tạ Uyển Oánh quay lại, nhìn thấy Trịnh chủ nhiệm mà cô đã gặp trước đó. Trịnh chủ nhiệm đang đứng cùng một bác sĩ lớn tuổi đeo kính.
“Đó là bác sĩ Lý Quốc Tân, phó giáo sư.” Bác sĩ Giang giới thiệu cấp trên của mình, đồng thời là bác sĩ điều trị của bệnh nhân sau khi nhập viện.
Phó giáo sư không rảnh quan tâm đến sinh viên y khoa, Lý Quốc Tân tập trung báo cáo tình hình cho lãnh đạo: “Họ bắt đầu cấp cứu lúc tám giờ, nói là bệnh nhân đột nhiên co giật. Nghe vậy, tôi biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4629050/chuong-1409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.