Bác sĩ Vương tỏ vẻ hiểu ý: “Tôi sẽ chú ý lời nói của mình."
Người này có thực sự hiểu không? Trong mắt Tiêu Dương hiện lên một dấu hỏi.
Phim chụp CT cần thời gian để tổng hợp và in ra, bác sĩ Vương trước tiên gọi điện thoại hỏi bác sĩ phòng CT xem kết quả quét sơ bộ trên máy tính.
"Não thất hình giọt nước. Lỗ lớn xương chẩm? Thoát vị hạnh nhân tiểu não? Chèn ép não ở lỗ lớn xương chẩm phải không? Ước tính lượng máu tụ là bao nhiêu? Ước tính khoảng bảy tám ml. Phiền phức thật." Bác sĩ Vương vừa nói chuyện với bác sĩ phòng CT vừa thở dài.
Tiêu Dương lại kéo áo anh ta nghĩ, Này, chuyện xảy ra ở cửa khoa cấp cứu của bệnh viện chúng ta, anh chú ý lời nói của mình một chút.
Tai nạn giao thông liên quan gì đến bác sĩ Ngoại Thần kinh, người gây tai nạn là tài xế chứ không phải bác sĩ Ngoại Thần kinh. Bác sĩ Vương kéo áo blouse trắng của mình lại, liếc nhìn Tiêu Dương với vẻ bất mãn. Cùng là bác sĩ nội trú, nhưng anh ta đến bệnh viện này sớm hơn Tiêu Dương một năm. Hơn nữa, anh ta nói sự thật. Tình trạng người bị thương rất nghiêm trọng.
"Bây giờ phải làm sao? Đưa đến phòng mổ của bệnh viện chúng ta phẫu thuật cấp cứu?" Tiêu Dương hỏi anh ta.
"Đùa à? Tôi có thể làm ca phẫu thuật này sao? Chấn thương ở đâu? Thân não, thân não!" Bác sĩ Vương trừng mắt nhìn anh ta.
"Anh gọi người về à?"
"Gọi ai về?"
"Gọi Đường chủ nhiệm của các anh về?" Tiêu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4628934/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.