Kết nối máy theo dõi điện tâm đồ, thấy nhịp tim và nhịp thở của người bị thương đang chậm lại rõ rệt.
Tân Nghiên Quân lo lắng đi qua đi lại.
Chờ đợi một lúc lâu, bác sĩ trực khoa Ngoại Thần kinh của Tuyên Ngũ mới chậm rãi đến.
Là một bác sĩ nội trú nam trẻ tuổi, họ Vương, nhìn tuổi tác, có lẽ mới tốt nghiệp chưa lâu như Tống Học Lâm, mới bắt đầu công việc lâm sàng.
"Sao không chụp CT trước?" Câu đầu tiên của bác sĩ Vương sau khi đến là chỉ trích đồng nghiệp xem đã chuẩn bị đầy đủ chưa rồi mới gọi người. Ý là khoa Ngoại Thần kinh của họ đang rất bận, không rảnh xuống dưới đây vội vàng.
"Vừa chụp CT xong." Tiêu Dương đáp, nhận ra người của khoa Ngoại Thần kinh bệnh viện mình thật sự không vội vàng, vì vậy anh ta nhớ lại những gì tiền bối Ngụy Quốc Viễn cùng khoa đã nói. Ngụy Quốc Viễn thường nói, khoa Ngoại Thần kinh của bệnh viện họ là "Thiết Quải Lý".
Thiết Quải Lý, biệt danh này nghe có vẻ như khen ngợi người ta rất giỏi. Trên thực tế, Tiêu Dương có thể nghe ra giọng điệu mỉa mai của Ngụy Quốc Viễn khi nói người ta là Thiết Quải Lý.
"Đúng rồi, chụp CT xong rồi mới gọi tôi xuống là đúng. Nếu không gọi tôi xuống cũng vô ích." Bác sĩ Vương nói.
Nghe giọng điệu của người này xem! Tân Nghiên Quân không thể tin vào tai mình, quay đầu nhìn chằm chằm vào người này.
Tạ Uyển Oánh nhớ đến biểu hiện kỳ lạ của lớp trưởng, quay đầu nhìn lớp trưởng nghĩ, Lớp trưởng, cậu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/4628932/chuong-1291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.