Sau một thời gian dài ở chung, sau chuyện của cô giáo Lỗ. Anh biết, tình cảm của mình dành cho cô ngày càng sâu đậm.
“Sư huynh, anh đã ăn sáng chưa?” Tạ Uyển Oánh hỏi, có phải sư huynh chưa ăn sáng nên hơi tụt huyết áp, tay có vẻ hơi run.
Được cô quan tâm, trong mắt Tào Dũng hiện lên một nụ cười, lòng bàn tay xoa xoa mái tóc của cô, cúi đầu hỏi: “Em muốn ăn gì, anh đi mua cho em.”
Sư huynh chắc là chưa ăn sáng. Tạ Uyển Oánh nói: “Sư huynh ăn gì thì em ăn cái đó cũng được.”
“Được, anh đi mua bánh mì kẹp thịt và bánh bao nhân thịt heo ở tiệm bánh mì mới mở đối diện cho em.” Tào Dũng đồng ý với cô, dặn dò: “Em đợi anh quay lại.”
Câu “đợi anh” của sư huynh khiến tim cô đập nhanh hơn. Tạ Uyển Oánh gật đầu lia lịa.
Sợ cô đói, Tào Dũng xoay người rời khỏi cấp cứu.
Nhìn theo bóng dáng đẹp trai của sư huynh Tào trong chiếc áo khoác bay phấp phới, Tạ Uyển Oánh đột nhiên nhận ra nghĩ, Ơ, sư huynh Tào lại không giáo huấn cô? Xót còn không kịp, giáo huấn cô làm gì. Nói thì vẫn phải nói, nhưng để cô ăn no rồi hãy nói. Tào Dũng chủ yếu là vừa rồi ôm cô một cái, cuối cùng cũng yên tâm phần nào.
Tào sư huynh vừa đi, Tạ Uyển Oánh chưa kịp hoàn hồn. Giáo viên hướng dẫn lớp của cô, thầy Nhậm xuất hiện.
“Em…” Nhậm Sùng Đạt giơ tay chỉ vào cô học trò dường như muốn bỏ chạy.
Tạ Uyển Oánh vội dừng chân, bày tỏ thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3947324/chuong-1251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.