Người này cứ lải nhải bên tai bác sĩ, đòi hỏi đủ thứ, lý do không gì khác hơn là—.
"Chị đừng trốn tránh trách nhiệm của mình." Tạ Uyển Oánh nói.
Nghe cô nói vậy, Tân Nghiên Quân sững sờ nghĩ, Không ngờ học trò của mình lại dám nói ra những lời mà cô ấy không dám nói.
Nói thì nói vậy, nhưng bác sĩ đã khuyên mà không nghe, loại người nhà này thực ra là muốn bác sĩ chịu trách nhiệm cho hành vi sai trái của họ. Bác sĩ nào mà làm như vậy được.
Không nghi ngờ gì nữa, lời nói của Tạ Uyển Oánh đã chọc trúng chỗ đau của đối phương. Con gái bệnh nhân như gà chọi nhảy dựng lên, mắt đỏ hoe, như muốn bóp cổ cô: “Tôi trốn tránh trách nhiệm, tôi trốn tránh trách nhiệm thì có đưa mẹ tôi đến bệnh viện không?"
Thấy vậy, Hoàng Chí Lỗi và Lý Thừa Nguyên vừa bước vào cửa liền nhanh chóng tiến lại.
"Đừng la hét, đừng la hét." Hoàng Chí Lỗi lên tiếng ngăn cản người nhà bệnh nhân, "Tôi là bác sĩ khoa thần kinh ngoại, bệnh nhân nhà chị đâu? Tôi xem thử."
Hoàng sư huynh đến rồi. Tạ Uyển Oánh chớp mắt, có dự cảm không lành.
Hoàng Chí Lỗi đẩy kính, nhìn tiểu sư muội nghĩ, Đúng vậy, em gặp chuyện gì thì anh đến xem em.
Hoàng sư huynh, không cần thiết đâu. Tạ Uyển Oánh cảm thấy chuyện đêm nay không cần phải làm lớn chuyện.
Sao có thể không làm lớn chuyện, tiểu sư muội suýt bị người ta sàm sỡ? Nếu nói cho Tào sư huynh biết, Tào sư huynh chắc chắn sẽ chạy thẳng đến bệnh viện.
Mấy bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3947313/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.