Các tiền bối là chuyên gia kỹ thuật cao cấp, thuộc kiểu người hành động thiết thực. Là bác sĩ, chữa khỏi bệnh cho bệnh nhân là quan trọng nhất, những thứ khác nói có ích gì, có tác dụng gì đâu.
Tạ Uyển Oánh đột nhiên nhớ đến chiếc khăn tay của sư huynh Tào, hỏi sư tỷ: “Ở đâu bán khăn tay vậy?”
“Cậu mua để tặng người à?” Biết sư muội không dùng khăn tay, Liễu Tĩnh Vân hỏi.
“Không phải tặng người, là…” Tạ Uyển Oánh ngại ngùng nói hình như mình làm hỏng khăn tay của người ta bằng nước sát trùng.
Liễu Tĩnh Vân nhìn biểu cảm của cô liền đoán ra, mỉm cười nói: “Cuối tuần mình dẫn cậu đi trung tâm thương mại.”
Đến thủ đô mấy năm rồi, cô chưa từng đến trung tâm thương mại mua sắm gì. Đồ ở đó đắt, cô mua không nổi. Tuy nhiên, khăn tay của sư huynh Tào thì nhất định phải mua. Tạ Uyển Oánh nghĩ, sư huynh Tào hiền lành đã giúp cô rất nhiều, cô chưa từng cảm ơn người ta tử tế. Cuối tuần vừa hay, mua khăn tay rồi đến tiệm giặt là lấy áo khoác đã giặt sạch, cùng lúc trả lại cho sư huynh Tào.
Buổi tối, gọi điện đến phòng y tá khoa Tim Ngực, tiền bối Chu không cho hỏi, nhưng Tạ Uyển Oánh có thể hỏi các chị y tá thân thiết.
Nhìn thấy hành động khôn ngoan của sư muội, Liễu Tĩnh Vân khen sư muội chuẩn bị chu đáo.
“Giường 22, Hà Hương Du, chụp CT xong rồi, bác sĩ đã lấy báo cáo xét nghiệm nướ© ŧıểυ. Hiện tại đang truyền kháng sinh theo chỉ định mới, hình như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946511/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.