“Chuyện gì vậy?” Lý Khải An ghé tai Triệu Triệu Vĩ hỏi.
“Chọc vào động mạch à? Tớ thấy Oánh Oánh đang ấn mạnh lắm.” Triệu Triệu Vĩ dựa vào phân tích hành động của cô bạn học bá để phỏng đoán nguyên nhân thất bại, kết quả đoán đúng trăm phần trăm.
Lâm Hạo nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người này thì đảo mắt, rồi nhìn sang lớp trưởng đứng bên cạnh.
Nhạc Văn Đồng nheo mắt, chắc là giống anh, chú ý đến việc tại sao Tạ Uyển Oánh lại lấy gạc nhanh hơn cả hai bác sĩ.
Một vài tiếng động xung quanh cuối cùng cũng đánh thức bà cụ hơn 90 tuổi: “Chuyện gì vậy?”
“Không sao đâu ạ.” Tạ Uyển Oánh vừa nghe thấy bệnh nhân hỏi, lập tức quay lại nói với bà: “Bà ơi, họ đang nói có chim bay đến, ở ngoài cửa sổ kìa. Bà nhìn xem...”
Nghe cô nói vậy, bà cụ thực sự mở to đôi mắt mờ đυ.c nhìn về phía cửa sổ, thực ra chẳng nhìn thấy gì rõ ràng, dựa theo lời cô nói mà tưởng tượng: “Hình như là chim khách?”
“Vâng, là chim khách ạ, bà ơi.” Tạ Uyển Oánh đáp lời bệnh nhân.
Một nửa số sinh viên y khoa dựa vào tường cười ngặt nghẽo, cố gắng che miệng. Không ngờ cô cô này lại bịa chuyện dỗ dành người già, mà lại còn dỗ được.
Đôi khi phải học cách dỗ dành bệnh nhân. Kinh nghiệm này là cô học được từ Tào sư huynh vào ngày đầu tiên đi lâm sàng.
Kinh nghiệm hành nghề của Tào sư huynh rất tốt, Tạ Uyển Oánh nghĩ thầm nghĩ, Nhìn bà cụ sau khi bị cô dỗ dành thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946502/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.