Mấy ngón tay của các bác sĩ phẫu thuật s* s**ng trong khoang ngực, tìm thực quản, tìm động mạch chủ, tìm khí quản, tìm phổi, thậm chí muốn sờ xuống cả cơ hoành.
Tào Dũng lạnh lùng nhìn những ngón tay của họ tìm kiếm trong l*иg ngực, càng nhìn càng thấy nặng lòng.
Chỉ cần xương cá chưa được tìm thấy, hung khí gϊếŧ người này sẽ tiếp tục cướp đi sinh mạng. Vì vậy, nhất định phải tìm ra nó. Nhưng các bác sĩ phẫu thuật không thể tìm kiếm vô thời hạn. Thời gian gây mê quá dài sẽ xảy ra sự cố.
Thấy hai chuyên gia tìm kiếm không thuận lợi, ánh mắt Đàm Khắc Lâm sắc bén, suy nghĩ xem phải làm sao.
Những người khác, như bác sĩ gây mê, Tần Nhược Ngữ, v.v., lòng lại treo lên.
“Kỳ lạ, sao sờ mãi không thấy.” Chu Hội Thương kinh ngạc nói: “Tôi sờ xuống tận cơ hoành rồi. Xương cá không phải rơi xuống sao?”
Hai chữ “rơi xuống” đột nhiên khiến Phó Hân Hằng sừng sốt. Anh nhắm mắt lại, nhớ đến cô đã đuổi theo anh và nói nghĩ, Không phải xuống mà là lên.
Các bác sĩ phẫu thuật cũng như người thường, có tư duy theo thói quen, khi nghe thấy đồ vật rơi xuống thì theo thói quen tìm xuống dưới.
“Cô ấy nói, tìm lên trên xem.” Phó Hân Hằng vừa suy nghĩ ý của cô, vừa lẩm bẩm.
“Hả, anh nói gì?” Chu Hội Thương nghe thấy giọng nói của anh, ngẩn người, rồi nói: “Tôi đã sờ rồi, xung quanh chỗ thực quản bị thủng, tôi đã sờ hết một vòng, không có. Tôi không tin là lúc họ cầm máu không sờ thử.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946488/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.