Lãnh đạo bên kia nói một tràng dài.
Đàm Khắc Lâm càng nghe càng tức giận: “Chủ nhiệm Trịnh, nếu vậy thì anh gọi điện cho chủ nhiệm Thẩm của chúng tôi nói xem? Chủ nhiệm Thẩm đã nói nếu có việc cần hỗ trợ thì cứ nói. Nhưng không thể vượt quá giới hạn chứ? Muốn học trò của tôi sang học hỏi thêm kinh nghiệm từ các giáo sư lão làng thì được, nhưng có một số việc không phải học trò của tôi có thể gánh vác trách nhiệm được. Nếu không để cô ấy chịu trách nhiệm thì không cần phải nói muốn cô ấy tham gia chính thức vào nhóm đâu.”
Mọi người nghe ra được chút gì đó.
“Anh ta nói học trò của anh ta, là ai vậy?” Vu Học Hiền hỏi.
Chu Hội Thương nhướng mày nghĩ, Còn có thể là ai nữa? Theo hướng mắt của Chu Hội Thương, Vu Học Hiền quay đầu nhìn Tạ Uyển Oánh đang rót trà.
“Anh ta chỉ có mình cô ấy là học trò sao?” Vu Học Hiền không dám tin lời Đàm Khắc Lâm nói là chỉ Tạ Uyển Oánh.
“Không phải bốn học trò sao? Anh nghĩ có thể là ba người kia sao?” Chu Hội Thương phản bác anh ta ngắn gọn và rõ ràng hơn.
Lời này vừa dứt, khiến Tào Dũng khẽ cười hai tiếng.
Sự khác biệt giữa học trò này và học trò khác, giáo viên có kinh nghiệm nhìn hai mắt là hiểu ngay.
Về khí chất, Tạ Uyển Oánh hơn hẳn ba nghiên cứu sinh tiến sĩ kia. Phải nói rằng người trẻ tuổi có năng khiếu là lợi thế bẩm sinh.
“Tôi không nghe nhầm chứ? Anh ta đang nói chuyện điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946441/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.