“Dạ dày, ruột.”
Bây giờ không phải đang ăn cơm sao? Ăn cơm cùng một đám người cầm dao mổ dạ dày, ruột. Ngô Lệ Toàn không dám tưởng tượng tiếp hình ảnh đó, sẽ không ăn nổi nữa mất.
“Oánh Oánh, bạn của em đến rồi sao? Sang bên chúng tôi xem có món nào ngon không, nếu bên các em chưa lên món thì có thể sang chỗ chúng tôi ăn trước vài miếng.” Khương Minh Châu bước vào phòng VIP của họ, chào hỏi sư muội và bạn của cô,
“Sư tỷ đến rồi sao?” Thấy bác sĩ đã kê thuốc cho mình đến, Ngô Lệ Toàn vội vàng lấy trà đã chuẩn bị sẵn đưa cho Khương Minh Châu: “Đây là trà hương hoa lan. Trà Ô Long thường có hương hoa lan, nhưng không có hương thơm tinh khiết và đầy đặn như thế này. Nó được chế biến bằng công nghệ đặc biệt, kết hợp các loại trà Ô Long giàu hương thơm, có Thiết Quan Âm, Hoàng Quan Âm, Kim Mẫu Đơn, Tử Mẫu Đơn. Em mở hộp trà cho chị ngửi thử.”
Mở chiếc hộp sắt nhỏ ra, dưới ánh đèn thấy rõ lá trà, gần như không thấy vụn trà, hương hoa lan phảng phất xộc vào mũi. Khương Minh Châu không nhịn được hít một hơi thật sâu, khen: “Thơm thật.”
Loại hương này không phải hương liệu hóa học nhân tạo, mà là hương thơm tự nhiên, thoang thoảng, nhẹ nhàng mà thấm vào ruột gan.
Phụ nữ dễ bị hương thơm thu hút nhất, La Yến Phân đứng dậy đến gần xem.
Các quý ông khác trên bàn nghe thấy hương trà này khác thường, đều quay đầu lại tỏ ra hứng thú.
“Pha lên thì hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946435/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.