Lúc này phòng họp im lặng, mọi người, kể cả các chuyên gia, đều đang chờ cô lên tiếng.
Áp lực như núi Thái Sơn đè xuống.
Tim đập thình thịch, Tạ Uyển Oánh bình tĩnh lại, nói: “Nhìn chung tình trạng của bệnh nhân ba ngày qua sau khi nhập viện, SpO2 không thấp như chúng ta lo ngại. Sau khi thở oxy, đặt ống thông dạ dày,... tình trạng đã cải thiện đáng kể, SpO2 duy trì ở mức 97-98%. Cuối tuần em sẽ đến xem lại tình hình của bệnh nhân. Bệnh nhân này có một đặc điểm là rất dễ bảo, nghe lời bác sĩ, cũng rất tin tưởng bác sĩ. Trước khi bị tắc ruột, bà ấy không có bệnh nền nào, ví dụ như tiểu đường, cao huyết áp đều không có, từ trước đến nay sức khỏe tương đối tốt nên người nhà chủ quan không đưa bà ấy đến bệnh viện lớn sớm. Vậy nên em nghĩ khi phân tích tình trạng bệnh nhân, không thể chỉ nhìn hiện tại, mà phải phân tích tiền sử bệnh.”
Trình bày rất mạch lạc, hiếm thấy ở một thực tập sinh mới ra trường hai mươi mấy tuổi, thực tập lâm sàng chưa lâu.
Các bác sĩ khác nhìn Tạ Uyển Oánh với ánh mắt có phần hứng thú với cô thực tập sinh này.
Một giọng nói lớn tuổi vang lên: “Bác sĩ Tạ, bệnh nhân 90 mấy tuổi, cháu cho rằng chức năng tim phổi của bà ấy có thể chịu được ca mổ sao?”
Nhìn lại thì ra là Giáo sư Lý, bậc lão thành trong khoa.
Áp lực càng lớn hơn.
Triệu Triệu Vĩ và Lý Khải An lo lắng, lén trao đổi ánh mắt. Lâm Hạo và Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946419/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.