Khương Minh Châu nghe xong, hoảng hốt: “Khám sai? Khám sót? Bác sĩ khoa chúng ta sao?”
“Tôi không biết tên bác sĩ này, chắc chắn không phải sư tỷ của cô.”
Chuyện này lớn rồi, nếu bệnh nhân không hài lòng mà đi khiếu nại bệnh viện thì sao? Khương Minh Châu vội đáp: “Cô bảo anh ta đến khoa chúng tôi, bây giờ trực tiếp lên tìm tôi, tôi ở tầng 4. Anh ta tên gì?”
Báo tên bệnh nhân cho sư tỷ xong, tiễn bệnh nhân đi. Tạ Uyển Oánh quay lại phòng tham gia giao ban.
Mấy người vừa nãy thò đầu ra ở cửa lớn vội chạy về phòng bệnh, tiếp tục nhìn theo bóng dáng cô đi ngang qua hành lang, quay lại bàn tán sôi nổi nghĩ,
“Bác sĩ Tạ hình như rất giỏi. Tôi thấy cô ấy vừa nãy ở cửa bị bệnh nhân kéo lại cứ tưởng bệnh nhân muốn nói cô ấy, không ngờ là cầu xin cô ấy khám bệnh.”
“Cô ấy rất giỏi. Tôi sau này mới biết ca phẫu thuật của chồng tôi làm được tốt là nhờ cô ấy nói gì đó với bác sĩ Đàm.” Người nhà bệnh nhân giường số 3 lên tiếng.
“Cô ấy giỏi vậy sao? Không phải là sinh viên sao?”
“Đừng tưởng cô ấy trẻ, nghe nói là học bá đấy.”
“Tôi nói cho các bạn nghe này.” Người nhà bệnh nhân số 5 đến thăm bệnh chen vào: “Thứ tư tuần trước cô ấy lần đầu đến phòng bệnh, chúng tôi biết cô ấy là sinh viên. Dì tôi nằm ở đây. Cô ấy thấy dì tôi đỡ eo, liền kiến nghị dì tôi đi siêu âm phụ khoa. Dì tôi nghe thấy lạ, bệnh đau eo của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946404/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.