Phó Hân Hằng nháy mắt với Chu Tuấn Bằng, Chu Tuấn Bằng kiểm tra xem cửa văn phòng đã đóng kín chưa.
"Chuyện gì, nói đi. Thần thần bí bí làm cái gì?" Thường Gia Vĩ hỏi, lúc này càng tin chắc rằng anh ta có chuyện muốn nói.
"Tối qua cậu..."
"Tối qua tôi không phải trực ở phòng bệnh sao? Sau đó đi cấp cứu có gặp cậu."
"Cô gái nhỏ đó, cậu bớt dính vào cô ấy."
Nghe anh ta nói vậy, Thường Gia Vĩ ngạc nhiên, trợn tròn mắt: “Tôi có nghe nhầm không?"
Phó Hân Hằng cầm bình giữ nhiệt xoay người, nghiêm túc nói với anh ta: “Cậu muốn tán tỉnh ai thì tán, nhưng những người đang nghiêm túc học tập thì cậu đừng dính vào."
"Tôi chỉ là quan tâm hậu bối thôi." Thường Gia Vĩ tức đến chết được, "Tại sao người khác được quan tâm cô ấy mà tôi thì không?"
Chu Tuấn Bằng nhìn biểu cảm của anh ta, nghĩ thầm, cũng chẳng oan uổng gì anh ta nghĩ, Đó là vì ai cũng biết anh ta thích tán tỉnh phụ nữ.
"Tối qua cậu gọi đó là quan tâm hậu bối sao?"
"Sao lại không phải?"
"Quan tâm hậu bối mà hỏi người ta xách máy điện tâm đồ? Cậu đó là đang tiếp cận, thả câu đấy!" Phó Hân Hằng nói đến đây liền trừng mắt nhìn anh ta.
Nói trắng ra là tối qua không ai là kẻ ngốc, có thể không nhìn ra anh ta rõ ràng là đang tính toán tán tỉnh cô gái mới sao? "Tôi quan tâm dụng cụ của khoa mình." Thường Gia Vĩ kiếm cớ.
"Cậu quan tâm dụng cụ của khoa mình, Đàm Khắc Lâm nói muốn giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946377/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.