Nhiều chỗ bị thương bên trong cơ thể chảy máu mà mắt thường không nhìn thấy được. Nhưng tim tạm thời có thể duy trì hoạt động sinh lý, điều này quá quan trọng đối với bệnh nhân, nó có nghĩa là có thể sống sót.
Bệnh nhân sống sót dù chỉ thêm một phút một giây, đối với bác sĩ mà nói đều là cơ hội quý giá nhất, có thời gian giúp bệnh nhân hồi phục cơ thể, kéo lại mạng sống.
“Sao rồi?” Bác sĩ Kim hỏi người máy này, rốt cuộc là chọc đúng hay chưa, mặc dù bà cảm thấy chọc đúng rồi, nhưng bà không phải là bác sĩ chuyên khoa nên không thể đưa ra phán đoán chuyên môn nhất.
“Ừ.” Phó Hân Hằng thốt ra một tiếng trầm thấp chắc nịch.
Những người khác nghe thấy lời khẳng định của ông, hơn nữa nghe ra ông không định mắng học sinh, chứng tỏ nghĩ, Tạ Uyển Oánh không chỉ chọc đúng, mà còn phải chọc!
Lúc đó nếu cô ấy không chọc, bệnh nhân này sẽ mất mạng. Chờ ông đến chọc hút dịch, rút kim ra, mạng bệnh nhân này đã lên đường rồi. Ông không phải thần thánh, bỏ lỡ thời điểm vàng cứu chữa, không thể nào cứu được mạng bệnh nhân.
Hiếm thấy, một sinh viên y khoa biến thao tác có tỷ lệ thất bại 100% thành công 100%. Cô học sinh này chưa từng luân khoa học tập ở khoa Ngoại L*иg Ngực của ông. Là năng lực của cô ấy hay là may mắn? Suy nghĩ vấn đề này trong đầu, Phó Hân Hằng quay người lại, trước tiên cứu bệnh nhân là quan trọng, đưa tay nắm chắc phần đuôi ống tiêm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946366/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.