Ca phẫu thuật sắp hoàn thành. 
Có lẽ là thấy có người của khoa khác đến "đi ngang qua", Thẩm Cảnh Huy không vui lắm, phẩy tay, xoay người nói: “Đi thôi." 
Cao Chiêu Thành và chủ nhiệm Dương theo sau ông rời đi. 
Còn Đào Trí Kiệt thì như một cao thủ độc hành, biến mất lúc nào không hay. 
Các sinh viên y khoa còn lại trong phòng mổ nhìn nhau, tự hỏi có phải mình đang nằm mơ không, mơ thấy một đám "sếp lớn" đến xem mổ rồi lại rời đi. 
Phẫu thuật kết thúc, các sinh viên đến học tập lần lượt ra về, phòng mổ trở nên hoàn toàn yên tĩnh. 
Tháo khẩu trang và cởϊ áσ phẫu thuật, Tôn Ngọc Ba rửa tay ở bồn rửa tay ngoài hành lang, nói chuyện với sư huynh Lưu Trình Nhiên: “Hình như cô ấy không phát hiện ra những người đến sau." 
Mấy người đó đứng gần nhất, ai mà không biết, không khí khác hẳn. Tạ Uyển Oánh lại như sư đệ nói, không hề hay biết. Lưu Trình Nhiên nghĩ.   
"Họ đến làm gì, sợ chúng ta bắt nạt cô ấy à?" Tôn Ngọc Ba bĩu môi, bất mãn nói, "Chúng ta cần phải bắt nạt một cô gái để chứng tỏ mình giỏi giang sao?" 
Lưu Trình Nhiên nghe sư đệ nói vậy cũng cười. 
Cũng biết, Thẩm Cảnh Huy và những người kia sao có thể đến xem Đàm Khắc Lâm và họ phẫu thuật như thế nào. Ca mổ này tuy khó, nhưng Thẩm Cảnh Huy và những người kia đã từng xem qua những ca khó hơn. 
Là chủ nhiệm, Thẩm Cảnh Huy rất rõ năng lực của Đàm Khắc Lâm, hoàn toàn không cần lo lắng, đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946347/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.