Điều chỉnh tâm trạng, nhận lấy kẹp và kim khâu từ tay giáo sư, trong đầu ôn lại hình ảnh động tác của bác sĩ Tôn vừa rồi cùng với hình ảnh trong sách giáo khoa y học đã xem qua.
Trước đây luyện tập là trên phòng thực hành giải phẫu, khâu da chết. Bây giờ là khâu da người sống. Da sống có hô hấp, có sự sống.
Tạ Uyển Oánh hít sâu, kiềm chế adrenaline đang tăng cao trong cơ thể, không được quá phấn khích, phải bình tĩnh. Tay trái cầm kẹp nhấc mép da vết mổ, tay phải cầm kim khâu kẹp lấy đầu chỉ khâu.
Xác định lại động tác chuẩn, cổ tay cầm kim phải dùng lực khéo léo, kim phải xuyên qua da ở độ sâu thích hợp. Độ sâu của kim không được quá nông, nếu không sẽ để lại khoảng trống dưới da, không có lợi cho việc liền vết thương. Điểm kim chọc ra ở phía đối diện vết mổ, phải càng thẳng hàng với điểm đâm kim bên này càng tốt, để chỗ khâu bằng phẳng.
Bắt đầu, kim sắc nhọn xuyên qua da, âm thanh sắc bén cho thấy nó rất sắc, chỉ ngay lập tức xuyên qua da. Nhìn da bệnh nhân hơi phập phồng, gây mê rồi chắc hẳn không thấy đau.
Lúc cô đâm kim xuyên qua da, hai giáo sư đứng bên cạnh quan sát nghĩ, Ừm, tốc độ thao tác của học sinh này trước sau như một, rất bài bản, ánh mắt cũng tốt, điểm vào và điểm ra rất chuẩn. Hơn nữa, học sinh này dường như không cần suy nghĩ nhiều, thao tác tay rất tự nhiên và trôi chảy, nói theo cách dân gian là động tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946328/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.