“Vâng, thầy Nhậm ạ.” Thả điện thoại xuống, Tạ Uyển Oánh thấy hai người sư huynh phía trước quay đầu nhìn cô. 
“Viết kiểm điểm phải không?” Hoàng Chí Lỗi đẩy gọng kính nói với cô: “Có phải nên cảm ơn chúng tôi vì chưa bắt em viết kiểm điểm không?” 
Sư huynh lại còn đổ thêm dầu vào lửa. Tạ Uyển Oánh “phẫn nộ” đáp: “Về tôi sẽ chép vài bản kiểm điểm, ai muốn nộp thì cứ lấy.” 
Tiếng cười của hai sư huynh vang lên như muốn bay ra ngoài vũ trụ. 
Bước vào thang máy, Tạ Uyển Oánh nghĩ đến buổi chiều sẽ bị ai phê bình, tâm trạng hơi buồn bực. 
“Có cần tôi giúp em xin lỗi không?” 
Quay đầu lại, phát hiện là sư huynh Tào Dũng đang nói, Tạ Uyển Oánh lắc đầu. Lần trước đã nói với phụ đạo viên rồi, có khuyết điểm bị ai phê bình cô cũng chấp nhận. 
Tào Dũng đưa tay ra, xoa đầu cô như an ủi.   
Buổi chiều xin nghỉ, Tạ Uyển Oánh quay về học viện y báo cáo, đứng trong văn phòng bị phụ đạo viên mắng hơn một tiếng đồng hồ, sau đó bị thả về ký túc xá viết kiểm điểm. 
Kỳ thực Nhậm Sùng Đạt chỉ nói với cô mấy câu lặp đi lặp lại: “Em không phải rất thông minh sao, học tập thông minh như vậy, sao chuyện này lại đầu óc lộn xộn? Em tưởng em mình đồng da sắt à? Sau khi về bị thương không nói với thầy cô, em muốn làm sao? Lần này em viết một bản kiểm điểm, lần sau còn vậy, em nhớ kỹ cho tôi, viết một trăm bản cũng không đủ.” 
Lần sau không chỉ viết một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946285/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.