Bác sĩ Trương gầm lên xong phát hiện người đầu dây bên kia lại thản nhiên, một thực tập sinh nhỏ bé lại không sợ giáo sư nổi giận. Bác sĩ Trương không nhịn được, quát: “Cô đợi đấy, để tôi xem cô là người của ai!” 
Cúp điện thoại cái rầm, ngay lập tức có thể nghe thấy tiếng ầm ầm trên hành lang, Bác sĩ Trương sập cửa phòng nghỉ đi ra, có thể thấy người này tức giận đến mức nào. 
Dù rất sợ hãi, Liễu Tĩnh Vân vẫn bước lên một bước, chắn trước mặt tiểu sư muội để bảo vệ tiểu sư muội. 
Đến trước mặt hai người họ, Bác sĩ Trương hỏi: “Ai, vừa rồi ai nói chuyện điện thoại với tôi?” 
“Giáo sư, là em gọi điện thoại cho thầy.” Liễu Tĩnh Vân nói. 
“Cô tránh ra, để tôi xem cô ta là ai.” Bác sĩ Trương nói với cô. 
Tạ Uyển Oánh bước ra. 
Bác sĩ Trương nhìn cô, dường như có chút ấn tượng nhưng lại không nhớ ra là ai, cũng giống như lúc trước, chỉ đành hỏi: “Giáo sư hướng dẫn của cô là ai?”   
“Hoàng sư huynh.” 
“Hoàng Chí Lỗi phải không?” Bác sĩ Trương cầm điện thoại lên định gọi cho khoa Ngoại Thần kinh. 
Tạ Uyển Oánh thầm nghĩ nghĩ, Đến lúc đó, mình sẽ bị mắng cho mà xem. 
“Thầy Trương, chuyện này không liên quan đến cô ấy, là em...” Liễu Tĩnh Vân không muốn tiểu sư muội bị mình liên lụy, nói để ngăn Bác sĩ Trương gọi điện thoại khiếu nại. 
“Vấn đề của cô, lát nữa sẽ nói.” Bác sĩ Trương vênh váo nói với Liễu Tĩnh Vân, ý là, hai người các cô cứ đợi mà bị xử lý. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946281/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.