Bệnh nhân vừa nghe câu này liền cười lớn.
Nói đùa, làm cho bệnh nhân vui vẻ, sau đó Tào Dũng khám cho người đàn ông hơn bốn mươi tuổi này, dặn dò những điều cần dặn: “Xuất viện rồi phải đến khoa Phục hồi chức năng, tiếp tục luyện tập phục hồi chức năng.”
“Tôi biết, bác sĩ Tào. Tốt nhất là sau này không cần gặp lại ông phải không?” Bệnh nhân cười hỏi.
“Phải uống thuốc đầy đủ, theo dõi huyết áp ở nhà, đừng để tái phát như lần này.” Lúc này Tào Dũng dặn dò bệnh nhân như bà cụ.
Ai nói bác sĩ ngoại khoa phẫu thuật xong là hết việc, công việc tiếp theo của bệnh nhân vẫn cần tiếp tục làm. Giống như bà cụ chăm sóc con cái vậy.
Bệnh nhân này hồi phục khá tốt, có thể xuất viện, cần nhường giường cho bệnh nhân mới. Hoàng Chí Lỗi ghi chép lại trên giấy, dặn dò người bên dưới, xuất viện phải viết bệnh án xuất viện, kê đơn thuốc xuất viện. Trong lúc đó, Tào Dũng lại trò chuyện vui vẻ với bệnh nhân vài câu.
Nhìn nụ cười trên khuôn mặt anh tuấn của anh ta, Tạ Uyển Oánh dường như hiểu tại sao anh ta lại hay cười.
Bởi vì nụ cười có thể mang lại niềm vui cho bệnh nhân. Bệnh nhân khoa Ngoại não không giống các khoa khác, rất nhiều bệnh nhân cần điều chỉnh tâm lý sau phẫu thuật, vì sau này những bệnh nhân này sẽ phải đối mặt với một cơ thể khuyết tật trong nửa đời còn lại. Vì vậy, khoa Ngoại não có nhiều bệnh nhân trầm cảm nhất.
Nói xong với bệnh nhân số 22, Tào Dũng dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946261/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.