Sau khi lấy thuốc cho tiểu sư muội, Hoàng Chí Lỗi dặn dò: “Về nghỉ ngơi đi, chưa được anh đồng ý không được đến bệnh viện làm việc.”
Tạ Uyển Oánh nhận thuốc, nghĩ thầm cứu được một mạng người, bị gọi về nghỉ ngơi cũng đáng.
Buổi tối sợ cô bị sốt, đại sư tỷ Liễu Tĩnh Vân không dám để cô về ký túc xá ngủ, đưa cô đến phòng trực của khoa Gây tê ngủ cùng.
Phòng nghỉ của bác sĩ nữ khoa Gây tê, cơ bản không có ai.
Uống thuốc xong, Tạ Uyển Oánh trò chuyện với đại sư tỷ.
Liễu Tĩnh Vân biết cô muốn hỏi gì, nói cho cô: “Chu Tuấn Bằng, là đồng hương với sư huynh Hoàng. Quan hệ của hai người bọn họ khá tốt.”
Khá tốt? Không phải suýt đánh nhau sao? “Chị nghe giáo viên trường cũ bên kia nói vậy.”
Tạ Uyển Oánh trong mắt hiện lên dấu chấm hỏi nghĩ, Hay là đại sư tỷ chính là?
Liễu Tĩnh Vân thừa nhận: “Chị và sư huynh Hoàng là đồng hương. Trường cấp ba của sư huynh Hoàng cũng là trường cũ của chị.”
Thảo nào đại sư tỷ lại biết rõ chuyện của hai người này. Chỉ nghe Liễu Tĩnh Vân tiếp tục kể: “Theo giáo viên trường cấp ba cũ của chị nói, hai người bọn họ trước đây học cùng lớp, lúc nào cũng là người này đứng nhất người kia đứng nhì. Sau đó, hai người vốn định thi cùng trường đại học. Nhưng Chu Tuấn Bằng được Bắc Đô chọn, còn sư huynh Hoàng của chúng ta được Quốc Hiệp chọn. Thực ra thành tích của hai người cũng xêm xêm nhau. Không biết tại sao lại vậy. Cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946249/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.