Bên tai có thể nghe thấy tiếng bíp bíp bíp, tiếng báo động của thiết bị theo dõi từ khu phòng bệnh liên tục truyền đến trạm y tá của văn phòng.
Lúc này sẽ liên tưởng đến một câu cửa miệng trong phim y tế nghĩ, Xin hỏi, anh/chị có sợ không? Đứng ở cửa, Tạ Uyển Oánh cố gắng tìm kiếm vị tiền bối “Cầu não cầu não tôi phải làm sao”, lần trước cô hỏi phụ đạo viên tên của đối phương, Nhậm giáo chủ trực tiếp nói với cô một câu: “Tự em tìm.”
Trên QQ, đối phương không liên lạc lại với cô nữa, hình như là bận rộn công việc nên không có thời gian lên QQ.
Bác sĩ bận thì đúng là rất bận.
Vì vậy, việc học tập của sinh viên y khoa ở lâm sàng không giống như ở trường, có giáo viên chờ hoặc tìm mình để giục giã học tập, không thể nào. Phải chủ động tìm giáo viên.
Quan sát một lúc trong văn phòng, không thấy bác sĩ nào đứng một mình, tất cả đều theo nhóm. Dựa vào kinh nghiệm phán đoán, cơ bản là các kiến tập sinh, thực tập sinh, bác sĩ nội trú.
Thấy vậy, Tạ Uyển Oánh bước vào văn phòng, đến gần một vài bạn học gần nhất để hỏi thăm tình hình: “Xin hỏi, mọi người có biết bác sĩ trực đêm nay là ai không?”
“Là bác sĩ Vương.” Một nữ sinh cột tóc đuôi ngựa nói với cô: “Bác sĩ Vương nói là sau khi bàn giao công việc có chút việc phải đi, tạm thời chưa đến. Cậu đi một mình à?”
“Vâng. Em đi một mình.”
“Cậu khoa nào?” Cô gái đó rất tò mò về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946159/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.