Con gái không về nhà ăn Tết cũng không sao, khi nào rảnh, Tôn Dung Phương sẽ đến trường thăm con gái, dù sao bà cũng đã đến trường đại học của con gái quen đường rồi.
Học hành cho tốt, không cần nghĩ ngợi, lo lắng gì về nhà cả. Đây là lời mẹ và ông ngoại luôn nói với cô trong điện thoại.
Bố mẹ lương thiện của những gia đình nghèo nào chẳng vậy.
Một mình sống bên ngoài, mùa đông miền Bắc rất lạnh.
Nhớ năm nhất mới đến, Tạ Uyển Oánh suýt bị cảm lạnh. Phải biết rằng, sau khi trùng sinh, cô vẫn kiên trì chạy bộ và rèn luyện thân thể hàng ngày.
Sáng sớm, Tạ Uyển Oánh dùng nước lạnh rửa mặt và mũi trước, để thích nghi với nhiệt độ không khí, rồi mới ra sân vận động của trường chạy chậm một vòng. Buổi tối, cô sẽ lại tranh thủ thời gian rèn luyện thân thể. Mỗi ngày tập thể dục hai lần đều đặn, không phải ai cũng có thể kiên trì quanh năm suốt tháng.
Quả nhiên, trong học viện Y không thiếu những người tự giác. Bởi vì bác sĩ vốn là một nhóm người rất tự giác. Ngay cả hôm nay là ngày lạnh nhất kể từ đầu mùa đông năm nay, những người chạy bộ trên sân vận động của trường vẫn không biến mất.
Có những sinh viên giống như Tạ Uyển Oánh không về nhà nghỉ đông, cũng có những giáo viên và nhân viên ở lại ký túc xá của trường. Chỉ là, nhìn quanh, trong số bảy tám người đang rèn luyện, chỉ có mình cô là con gái.
Những người tập luyện thường xuyên thường xuyên có thể nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thap-nien-90-co-la-bac-si-ngoai-khoa-thien-tai-sieu-hot/3946149/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.